Khai Phi's Website

Nếu Như …

Nếu như ngày ấy anh đừng
Theo chân em mãi vấn vương đợi chờ …

Nếu như nhện chẳng giăng tơ
Thì em đâu phải bơ vơ nửa đời .

Nếu như anh chẳng ngỏ lời
Thì nay em chẳng rã rời khóc anh .

Nếu như tơ chỉ se mành
Thì sao trời nỡ đành hanh duyên phần?

Nếu như anh đã có lần
Yêu em sao nỡ lìa trần hở anh?

Nếu như chẳng thức thâu canh
Thì anh đã chẳng theo tranh hiện về .

Nếu như đêm chẳng lê thê ,
Hồn em đã chẳng tỉ tê khóc thầm .

Nếu như , chỉ nếu như thôi
Thì hoa đã chẳng nổi trôi giữa dòng…

Phạm Phan Lang
26/2/2013

Hạ Buồn

Lt. Colonel Pham Phan Lang in 1996
Trung Tá Phạm Phan Lang năm 1996

Hạ lại về lòng buồn hiu hắt
Nhớ hè nào bao năm trước anh đi.
Môi bất động anh chẳng nói lời gì
Và cứ thế anh đi không từ giã…

Đau đớn quá tôi điên cuồng vật vã.
Thượng Đế ơi xin cứu lấy chồng con !
Anh nằm đây nhưng thân xác không hồn
Biêt làm sao, làm sao anh trở lại ??

Đã mấy mươi năm tôi còn nhớ mãi
Buổi sáng nào sóng dữ cướp đời anh
Để bao đêm nhìn trăng chiếu qua mành
Lòng thổn thức ôi mùa hè vĩnh biệt…

Phạm Phan Lang
July 4th 2014

Anh Ơi !

Văn Long họ Võ có người
Hoàng Long bút hiệu viết lời thơ đau .
Ôi ta lòng bỗng dâng sầu !
Nhớ xưa tang tóc nhuộm màu thời gian … (*)
Khai Phi
(*) Đời tôi tang tóc buồn đau từ lúc còn thơ nói ra còn không được huống chỉ làm thơ viết văn.

Anh Ơi !
Đừng viết nữa
Những bài thơ tình lãng mạn.
Dược chi đâu
Thêm hệ lụy mà thôi.
Sao không viết
Về sông, nước, núi, đồi.
Nơi ấy
Vợ hiền ngày đêm lặn lội,
Bán giọt mồ hôi
Nuôi cái (**) cùng con.
Thương chồng
Lội suối trèo non.
Tù không án biết còn hay mất.
Thương con dại nhớ cha
Ngày đêm khóc ngất.
Thương mẹ già
Đông về đói lạnh rét căm.
Đời mình cay đắng vô vàn.
Sung sướng chi mà anh viết
Những bài thơ tình lãng mạn,
Anh ơi ??

Hoàng Long

(**) Cái là mẹ.
Bố cái là cha mẹ
.

Vương Miện Cho Em

“Tưởng nhớ phu quân tôi!
Sau 100 ngày anh vĩnh viẽn ra đi”

Vương miện trắng anh tặng em ngày cưới,
Nét trang đài cài trên tóc cô dâu
Dưới bầu trời xanh lung linh nắng mới.
Bạn bè: “…Chúc hai bạn sống… bạc đầu”.

Trong hạnh phúc anh rạng ngời ánh mắt,
Em mỉm cười e thẹn nép vào anh.
Đôi chim én lượn trời xuân ấm mát,
Muôn hoa tươi thắm sắc nở đơm cành.

Sau trăng mật anh ra đi biền biệt.
Cờ Đỏ (*), Tháp Mười, Châu Đốc, U Minh.
Là lính chiến trên “Bốn Vùng Chiến Thuật”
Có sá gì trong gian khổ tử sinh…

Những đêm đen ánh hỏa châu vàng võ,
Tiếng súng đì đùng… vọng lại từ xa,
Thương con thơ dại nằm nôi bé nhỏ
Cả năm cha chưa trở lại thăm nhà.

Những chiếc trực thăng tải thương lên xuống,
Xe cứu thương hụ còi chạy ngược xuôi…
Nghe tiếng khóc than, lòng em luống cuống
Chị hàng xóm chồng lính mới lìa đời!

Cô đồng nghiệp chồng ra đi vĩnh viễn
Mấy hôm trước trong trận chiến Chợ Bưng.
Đến thăm bạn cõi lòng nghe đau điếng
Bên quan tài, chị khô mắt lệ rưng.

Nhìn nỗi khổ người tâm tư xao xác,
Thấy cảnh thương đau chợt nghĩ đến ta.
Giặc gây chiến tranh, quê hương tan tác.
Cầu an bình cho lính trận miền xa…

Quê hương vẫn dằng dai trong cuộc chiến.
Thương cô phụ héo hắt nỗi chờ mong,
Những chàng trai bôn ba ngoài giới tuyến,
Vợ chiến binh luôn thấp thỏm, phập phồng.

Đoàn quân anh về giải tỏa An Lộc.
Mấy tháng ngóng trông vắng bặt tin thư.
Tiếng súng xa xa, rầu lo em khóc!
Con vô tư nhìn mẹ nhoẻn miệng cười.

Bình Long vẫn còn trong cơn ác chiến.
Trực thăng lên xuống bệnh viện Cộng Hòa
Đã bao tuần anh bị thương chuyển đến…
Trầm trọng hôn mê ngày lại ngày qua.

Gần cả năm trị thương, anh giải ngũ
“Cấp độ tàn phế bảy chục phần trăm!”
Hai phần thân… gởi chiến trường năm cũ.
Mấy mươi năm, cố quán chẳng về thăm.

Xứ người tự do, nhân quyền, hạnh phúc,
Nuôi dạy các con nối nghiệp cha ông,
Tội dân Nam vẫn còn trong tù ngục.
Mang kiếp tha hương… không thẹn với lòng.

Ngày anh đi, tóc em cài vương miện!
Không bằng hoa trắng, phủ chiếc khăn sô!
Vĩnh viễn biệt ly nghẹn ngào đưa tiễn.
Vương miện cho em, anh liệm dưới mồ!

Dư Thị Diễm Buồn

(*) Cờ Đỏ là một huyện vùng ven thuộc tỉnh Cần Thơ, địa danh chịu nhiều tang tóc trước 1975.

Màu Hoa Tôi Yêu

“Tưởng nhớ phu quân tôi vĩnh viễn ra đi
Ngày 16 tháng 11 nam 2021”

Anh đến thăm em một chiều nhạt nắng
Bước quân hành theo cuộc chiến dằng dai.
Trong việc làm đồng phục em màu trắng,
Đóa bạch hồng anh cài lên tóc mây…

Từ dạo đó em yêu màu hoa trắng
Còn biển, rừng, sông, núi… anh thiết tha
Yêu vườn ruộng mênh mông vàng hoa nắng,
Yêu trời xanh rực rỡ dãy ngân hà…

Anh mãi yêu thiên nhiên nên lỗi hẹn!
Để cho em thờ thẫn nỗi chờ mong
Hỏi gió, trăng, mây… bao giờ anh đến?
Bóng dáng em, anh còn có trong lòng!

Bởi hờn dỗi… em không thèm đợi nữa!
Không nhớ anh, dù sen trắng nở hoa,
Chẳng chút vui, ông phát thư gõ cửa,
Ghét ánh trăng thanh nhẹ trải quanh nhà…

“… Anh về rồi em ơi đừng hờn dỗi…
Yêu quê hương, yêu đời lính, yêu em…
Trót lỡ hẹn chưa về, anh chịu lỗi!
Sau hôn phối… ta chung sống lâu bền…”

Hai mươi, tháng mười hai, sáu mươi chín,
Vương miện trắng anh cài tóc cô dâu.
Hạnh phúc bên nhau niềm tin thánh thiện
Nguyện “Cùng cam cộng khổ” đến bạc đầu…

Giáng Sinh nay, em khóc màu hoa trắng!
Màu trắng khăn sô phủ tóc buông dài…
Ngày vui trở lại! Sao anh xa vắng?
Hoa tang chồng… em cài lên tóc mây!

Tệ xá Diễm Diễm Khánh An
California, Thu vũ Đông phong

Dư Thị Diễm Buồn

Phụ Nữ Miền Nam Trong Thời Khói Lửa

Phụ Nữ Miền Nam trong thời khói lửa
Đáng được vinh danh “Tiết Hạnh Khả Phong”.
Chăm sóc Mẹ già, con dại thay chồng
Để chinh phu yên lòng lo chống giặc .
Đêm cô đơn, nhớ chồng rơi nước mắt .
Nhìn đám con thơ, ruột thắt gan bào .
Lo lắng cho chồng khi nghe tiếng pháo .
Cầu xin Phật Trời che chở chinh phu .
Kẻ đón chồng về chân cụt, mắt mù .
Người đổ lệ, nhận xác chồng tử trận .
Vợ tù cải tạo vô cùng lận đận
Lặn lội thăm chồng ngàn dậm xa xôi .
Quằn đôi vai gánh vác cuộc đổi đời
Cùng con trẻ đi vùng kinh tế mới .
Trồng sắn, trồng khoai, mẹ đào, con xới .
Thiếu áo cơm, đời chẳng thấy tương lai .
Phải cùng con vượt biên ra hải ngoại .
Biết bao người nạn nhân quân cướp Thái
Chết trên biển Đông bỏ lại con thơ .
Lạc lõng quê người, bọn trẻ bơ vơ .
Phụ Nữ Miền Nam trong thời khói lửa
Đã góp công giữ đất nước non sông .
Dù không cầm súng ra ngoài chiến tuyến
Nhưng công lao chẳng kém chi chồng .

Lão Mã Sơn Trần Công

Nỗi Đau Của Lá


Rừng ươm nguồn sống tràn đầy.
Khi mùa Thu tới, hàng cây đổi mầu.
Quặn lòng, lá chịu nỗi đau,
Từ xanh biến dạng, đỏ au cực hình!

Máu hồng, gân lá chuyển mình,
Tách rời cành mẹ, dứt tình bay đi!
Tiếng kêu nhẹ lúc phân ly
Nào ai nghe biết… cực kỳ đau thương!


Lá rơi phủ kín mặt đường
Dưới chân lữ khách thập phương giang hồ
Tan vào cát bụi hư vô.
Thu về, muôn triệu lá khô lìa cành.

Rừng Thu đẹp tựa bức tranh
Muôn hồng ngàn tía, long lanh ánh vàng.
Khách du ngắm cảnh huy hoàng
Biết chăng xác lá hàng hàng dưới chân?

Trần Quốc Bảo

You Say You Love …_Nghi Ngờ

You Say You Love …

You say you love rain, but you use an umbrella to walk under it.
You say you love sun, but you seek shelter when it is shining.
You say you love wind, but when it comes you close your windows.
So that’s why I’m scared when you say you love me.

Bob Marley

 

Nghi Ngờ

Em rằng em rất thích mưa.
Sao khi mưa đổ che ô vội vàng.
Em rằng em thích nắng tràn.
Lại tìm bóng mát chói chang nắng về.
Em rằng thích ngọn gió se.
Nhưng nhanh đóng cửa những khi gió luồn.
Giờ nghe em nói yêu thương,
Lòng tôi lo sợ nỗi buồn tình xa.

Trầm Vân dịch

Để Râu Làm Gì

Cha mẹ nghèo
Không vàng ròng để lại.
Để cho ta một cái hàm râu
Suốt phần đời còn lại ta giữ mãi.

Bạn bè hỏi:
Dể râu làm gì,
Trông già quá mày ơi.
Gìa thì già
Việc chi phải sợ?

Tẹt thì tẹt
Việc chi phải nong mũi sửa môi??
Sửa cho nhiều
Rồi cũng vậy thôi.
Chết đi rồi
Đâu có được mang theo.

Chỉ mang theo nghiệp lực.
Vậy ta nên hãy
Tu thân tích đức,
Làm lành lánh ác.
Đừng bận tâm vẻ đẹp bên ngoài.

Bạn ơi
Râu quí hơn vàng.
Có tiền mua được hột xoàn,
Có ai mua được một lần bộ râu???

Hoàng Long

Chuyện Lòng

“Dòng đời trôi đã về chiều, mà lòng mến còn nhiều, đập gương xưa tìm bóng”.
(Trích trong bài hát Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay).

Chuyện lòng năm ngoái năm xưa
Đêm qua trong mộng vẫn chưa đổi dời.
Dây tơ ai buộc, ai mời,
Đầm Long Môn * đính ước thời đã xa.
Quê ta ngày ấy hiền hòa.
Tình ta thuở ấy mặn mà dễ thương.
Đời như giấc mộng thiên đường,
Ta đâu nhớ được hoa hường lắm gai.
Tương lai anh gắng miệt mài.
Em tương tư đợi chờ ngày phượng loan.
Thói đời hay hợp rồi tan,
Tình ta cũng thế dở dang nửa đàng.
Lệ tuôn lã chã hai hàng.
Anh đau em khổ đôi đàng rẽ chia.
Sáu mươi năm sống chia lìa.
Đêm nay ngồi khóc đầm đìa nhớ anh.
Chẳng nên duyên lúc đầu xanh,
Nhưng em vẫn giữ hình anh trọn đời.
Nếu anh còn sống phương trời,
Xin anh ấp ủ khoảng đời có nhau …

Las Vegas, September 14, 2020

“Anh ơi anh ở phương nào,
Có hay em vẫn lệ trào nhớ anh?”
(Gửi Nguyễn Minh Hoàng)

*Đầm Long Môn: Điển Tích Chọn Lọc của Mộng Bình Sơn.
Ngày xưa có một cái đầm nước rất đẹp, các trai tài gái sắc thường dạo chơi trong dịp cuối thu. Vào mùa này, các cây cối đều rụng lá, riêng có hai loại cây Mai và Trúc lá vẫn xanh tươi, làm chú ý mọi du khách đi thưởng ngoạn, trong số đó có nàng Hoàng Kỳ Mai và chàng Lâm Bá Trúc, một người bẻ một cành Mai, người kia bẻ một cành Trúc rồi thề nguyền “Hai cành Trúc Mai là đôi chúng ta. Nếu quả lương duyên trời định, chúng ta nên vợ chồng, thì sau khi chúng ta cùng nhau ném cành mai và cành trúc này xuống mặt hồ, mỗi nơi một vật, nếu gió đưa nước cuốn hai cành trúc mai hòa hợp, chúng ta sẽ về thưa lại với song đường tác hợp lương duyên”. Kết quả là hai cành trúc mai hiệp nhau một chỗ nên Lâm Bá Trúc và Hoàng Kỳ Mai được tác thành chồng vợ.

Cao Minh Nguyệt

1 2 3 12