Khai Phi's Website

Tam Thanh

Đồ Cóc (Nguyễn Tam Thanh, M.D.), thứ ba từ trái sang phải
“Tân D’Artagnan & Ba Người Ngự Lâm Pháo Thủ”
Do Coc (Thanh Nguyen, M.D.), third from lelf to right
“New D’Artagnan & The Three Musketeers”

Gốc làng Gia Thụy, huyện Gia Lâm, Hà Nội, Việt Nam.
Di cư vào Nam năm 1954.
Y sĩ trưng tập năm 1964.
Tỵ nạn tại Mỹ từ năm 1975 đến nay.
Thi sĩ dưới bút hiệu Đồ Cóc.
Văn sĩ.
Tác phẩm đã xuất bản:
Đốc Hà (nhà xuất bản Bình Minh)
Di Chúc Mùa Thu (nhà xuất bản Y Tế)
Đóng Thuyền (tác giả xuất bản)
Gia Tài Của Bố (tác giả xuất bản)
Tùy Phong Độc Thoại (tác giả xuất bản)
Tác phẩm sẽ xuất bản:
Viết Từ Phòng Mạch

Homeland: Gia Thuy village, Gia Lam district, Hanoi, Vietnam.
Migrant to South Vietnam in 1954.
Drafted as Medical Doctor in 1964.
Refugee in the U.S. since 1975.
Poet under the penname Do Coc.
Writer.
Writing works published:
Dr. Ha (Binh Minh publisher)
Autumn Will (Public Health publisher)
Boat Building (published by author)
Inheritance From Dad (published by author)
Culture Adjusted Monologue (published by author)
To be published:
Written From My Medical Office

Một Ngày Em Sẽ Như Tôi

Này em cài áo đóa hồng ,
Cài lên màu đỏ tấm lòng mẹ yêu ,
Vu Lan vui biết bao nhiêu ,
Em còn mẹ quý nuông chiều sớm hôm .

Nhớ không lúc mẹ bồn chồn ,
Chờ em về ngó mâm cơm nguội rồi ,
Có khi em mải vui chơi ,
Quên đi những lúc mẹ ngồi bơ vơ .

Nhớ không em tuổi ấu thơ
Bàn tay bồng ẵm lời ru ngọt ngào ,
Lo cho em lúc ốm đau ,
Đỏ con mắt , trắng đêm thao thức buồn .

Nhớ không tóc mẹ bạc hơn
Cho em xanh tóc gió luồn dịu êm ,
Mỗi ngày em mãi lớn lên ,
Làn da mẹ lại nhăn mềm lo toan .

Công ơn lòng mẹ cưu mang
Trả sao cho hết đa đoan một đời .
Một ngày em sẽ như tôi ,
Vành khăn tang chít lệ rơi nghẹn ngào .

Mẹ về với cõi trời cao ,
Thương yêu gửi lại khép rào con tim .
Mồ côi , năm tháng nổi chìm ,
Nỗi đau quỳ cạnh lặng im mộ sầu .

Lòng em chưa ngấm thương đau ,
Hãy mau đền đáp ơn sâu mẹ hiền .
Một mai lỡ mẹ qui tiên ,
Bớt ăn năn, bớt muộn phiền lương tâm .

Trầm Vân

Nén Nhang Trưa Ba Mươi Tết

Trưa ba mươi vái ông bà ,
Thoảng trong tim bóng mẹ cha ngày nào .
Khói nhang nghi ngút bay cao
Bên mâm cơm cúng nghẹn ngào lòng con .

Mời cha mẹ ghé dùng cơm
Tuy là đạm bạc nhưng ngon vị tình .
Rưng rưng giọt lệ rơi quanh
Bàn thờ di ảnh bóng hình ngày xưa .

Nhớ thương biết mấy cho vừa
Công ơn dưỡng dục như chưa đáp đền .
À ơi tiếng mẹ ru êm
Mãi còn vang ấm mái hiên ngõ nhà .

Những lời cha dạy thiết tha
Còn trong tâm tưởng chưa nhòa chữ câu
“Nghĩa tình mãi giữ trước sau .
Thẳng ngay lòng giữ nhiệm màu yêu thương” .

Khói nhòa qua mấy nén hương ,
Lòng còn hiu hắt nỗi buồn cút côi .

Trầm Vân