Ở nhà với cháu được nghỉ học vì đường trơn , nhìn sân tuyết phủ , tôi chạnh lòng nhớ quê hương đầy nắng ấm , mà thương mẹ tôi ngày xưa ở góa khi còn trẻ đẹp :
Hôm nay tuyết trắng phủ đầy sân ,
Gió lạnh đường trơn trẻ nghỉ nhà .
Chợt nhớ quê hương đầy nắng ấm ,
Thương người mẹ trẻ góa ngày xưa .
Cha tôi đi kháng chiến chống Pháp và mất tích khi tôi còn thơ dại :
Tôi mồ côi lúc tuổi còn thơ .
Cha mất khi cùng bạn vắng xa
Chống Pháp gian tà , lòng ái quốc
Nung nấu sâu hơn nỗi nhớ nhà .
Ông bà nội thương mẹ tôi lễ phép ân tình :
Mẹ là dâu trưởng trong gia đình ,
Dịu dàng lễ phép với ân tình .
Ông bà thương cháu và yêu mẹ
Sớm góa nuôi con thủ tiết trinh .
Khi mẹ con tôi trở về quê , ông bà ngoại thương nuôi chẳng hề trách móc ai :
Giã từ thành thị , mẹ về Ngoại .
Ông bà thương cháu còn thơ dại ,
Nâng niu chăm sóc quanh năm tháng ,
Mở rộng vòng tay chẳng trách ai .
Mẹ tôi dạy ba con học vỡ lòng , đưa anh tôi đi học và nuôi dưỡng em gái tôi còn trong nôi :
Mẹ dạy các con học vỡ lòng .
Mẹ đưa anh cả đến trường công .
Mẹ ru em gái , khi em ngủ ,
Em mới đầy năm má trắng hồng .
Ông bà ngoại muốn mẹ tôi tái giá :
Tròn tuổi hai lăm mẹ rất xinh .
Nhiều ong với bướm lượn quanh mình .
Thương con goá trẻ cô đơn sống ,
Ngoại muốn mẹ lo tái giá nhanh .
Có người đến bên nội xin hỏi cưới mẹ tôi , ông bà nội khuyên mẹ tôi tái giá :
Bướm trình với Nội bướm thay cha ,
Yêu vợ chăm con như ruột rà .
Dâu trẻ Nội thương như cốt nhục ,
Nên khuyên sớm nhận lời người ta.
Mẹ tôi trả lời :

Lệ rơi ướt má Mẹ thưa trình .
Muốn vui sống với đàn con xinh .
Người xưa dù mất tình còn mãi .
Nào nghĩ chi hơn đến phận mình .
Ngọc Hạnh
Ngày 14/1/2015
Bài thơ Mẹ Tôi nói trên thuộc loại thơ mới , mỗi đoạn bốn câu không cần phải vần điệu như thơ tứ tuyệt , câu không cần phải sắp xếp như thơ tứ tuyệt , nhưng giữ vững luật bằng trắc trong mỗi câu thơ . Do đó thơ vẫn có vần diệu và âm điệu thì êm xuôi .
Lời thơ và ý thơ chân thật nói lên được những nét tuyệt vời của lòng người :
Tình thương con và yêu người chồng quá cố thật vô song :
Lệ rơi ướt má Mẹ thưa trình .
Muốn vui sống với đàn con xinh .
Người xưa dù mất tình còn mãi .
Nào nghĩ chi hơn đến phận mình .
Lại ngụ ý thêm nét thông minh tuyệt vời về sự đời :
Đàn ông dễ chán nhan sắc . Người đời mấy ai ưa con ghẻ vì ghen với chồng trước , vì lòng ganh tị rồi ganh ghét con ghẻ ; bất cứ cái gì con ghẻ hơn con mình cũng không ưa ; thậm chí khi con ghẻ gái lớn lên xinh đẹp còn bị cha ghẻ hãm hiếp .
Ôi cuộc đời !
Ôi mấy khi có được người góa phụ như trong bài thơ Mẹ Tôi !
Sau cùng , không thể bất lỗi được một chỗ nào trong bài thơ .
Khai Phi này có làm thơ cả đời , cũng không có bài thơ nào hay hơn bài thơ này , có hay chăng là mỗi người làm thơ hay một kiểu !!!
Khai Phi