Biết Trả Lời Sao
Vợ tôi thắc mắc hỏi tôi rằng :
“Thiên Đường , Địa Ngục có hay chăng ?
Cuộc đời là cái chi chi vậy ?”
Tôi khó trả lời không nói năng .
“Này anh , anh nghĩ sao về Trời ?”,
Một hôm , nàng lại hỏi thêm tôi .
Câu này theo sách tôi liền đáp :
“Cứ kính Trời , xa biết thế thôi .” (*)
Cuộc đời đã có mấy ai thông ?
Hỏi đi , hỏi lại cũng như không .
Thôi thì ta cứ thương nhau mãi ,
Thắc mắc chi thêm bận cõi lòng .
Tôi bảo “Đó là một thuyết thôi .”
Khi nàng lại hỏi tới Luân Hồi .
“Có gì cứ để Trời cao xử ,
Xin đừng hỏi nữa , mệt đầu tôi .”
Nàng rằng tôi giống kẻ Vô Thần .
Ít ra phải có đạo dung thân .
Nhưng tôi đâu biết gì hơn nữa .
Tôi có Nàng Thơ với chữ nhàn .
Tôi vẫn thương người với núi sông ,
Nền hồn đỡ lạnh dẫu mùa Đông
Đem cơn giá buốt từ đâu tới
Làm nhớ quê xa chạnh tấc lòng …
Khai Phi Hạnh Nguyên
(*) Có người hỏi Khổng Tử “Ngài nghĩ sao về Trời ?”
Khổng Tử đáp “Kính nhi, viễn tri”.
Kính là kính trọng, nhi là như thế. Viễn là xa, tri là biết.
“Kính nhi, viễn tri” nghĩa là “Hãy cứ kính trọng Trời như thế và đứng ở đằng xa mà biết Trời” (đừng tới gần mà biết Trời hay là đừng tìm hiểu Trời là gì).