Oh Saigon !_Sài Gòn Ơi !
Sài Gòn Ơi !_Lời bài hát
Khai Phi Hạnh Nguyên
Oh Saigon !_Song words
Khai Phi Hạnh Nguyên
Sài Gòn ơi !
Oh Saigon !
Xa vắng lâu rồi .
I have been so long away from you .
Đi bốn phương trời .
I lived in many places in the world .
Người về nước mắt rơi nhanh ,
My tears dropped rapidly ,
Sài Gòn đứng dưới mây xanh .
From the airplane I saw you standing beneath the blue sky .
Ôi Sài Gòn , thành phố ân tình ,
Oh Saigon , the city of love .
Sài Gòn gieo ta muôn bóng, muôn hình .
Saigon impressed me with so many things .
Sài Gòn xưa
The Old Saigon
Năm tháng phai mờ .
Faded away with time .
Đôi mắt mong chờ .
Saigon looked toward the sea for good news about the beloved people who embarked .
Hình hài lớp sóng xô nhanh , (*)
Waves swept away bodies on the ocean
Sài Gòn khóc ngất đêm thanh .
And Saigon burst into tears in the silent night .
Ôi đoạn trường nào có ai ngờ .
Pain was unimaginable
Sài Gòn đau thương rung ánh sao mờ . (**)
And stars were shaken by tears .
Sông Sài Gòn nước vẫn trôi nhanh .
Looking at the Saigon River , it flows as fast as ever ,
Người còn nước mắt long lanh .
My eyes were still wet with tears .
Ôi Sài Gòn , thành phố thanh bình ,
Oh Saigon , the city of peace
Sài Gòn năm xưa mang mối chân tình .
And love of a Golden Time !
Đón người về chốn cũ mưa bay ,
Joining returnees at the old farewell place on a rainy day ,
Người chờ nước mắt trên tay .
People had tears on their hands .
Ôi Sài Gòn , thành phố thương đầy ,
Oh Saigon , the city full of love
Sài Gòn lung linh muôn ánh sao gầy .
Beneath the sky of glittering stars !
Sài Gòn ôi biết nói năng chi ?
Saigon , I was back and I could not utter even a word .
Sài Gòn in dấu vết ra đi ,
Saigon had traces of departing people .
Sài Gòn ôm ấp người về .
Saigon held them in its arms when they were back .
Sài Gòn xưa , đau xót niềm riêng ,
Painfully leaving Saigon ,
Người ra đi đâu biết có ngày về .
No one knew when they would be back .
Gió buốt lạnh hoàng hôn .
In a foreign country , freezing wind blew at sunset .
Tuyết trắng phủ tình thương
In the night under roofs covered with snow ,
Lòng người viễn xứ giữa đêm trường .
People missed people in their homeland .
Sài Gòn có nắng ấm yêu thương .
Saigon had warm sunrays and love .
Sài Gòn lưu luyến khách tha phương .
Saigon was attached to returnees.
Sài Gòn muôn nét , muôn hương .
Saigon had its nice own traits .
Dòng thời gian đem sóng biển dâu .
Time brought about changes
Đời chia ly tan tác tóc thay màu .
That caused people to live apart seeing their hair graying .
Tiếc nuối để ngàn sau , chất ngất một trời cao .
Enormous regrets would last for generations .
Lòng người viễn xứ biết về đâu ?
Emigrants missed their homeland and felt so lonely .
(*) Tôi đọc tạp chí Time của Mỹ khoảng năm 1980 viết rằng theo thống kê cứ ba chiếc tàu Việt Nam vượt biên chỉ hai chiếc tới nơi , một chiếc bị đắm vì bão hoặc cướp đánh chìm .
Và khi đó ,
Hình hài lớp sóng xô nhanh ,
Năm 1979 , Kuku là một đảo hoang của nước Indonesia dân vượt biên Việt Nam tới ở chờ đi định cư . Năm 1980 , chỉ sau 10 tháng , tôi thấy mả mọc lên như nấm tại đây . Một chủ tàu người Việt gốc Hoa không tìm được ai biết thiêu xác , đành chôn cô con gái 15 tuổi bị bệnh chết tại đảo .
(**) Khi người ta đau đớn vì có người thân yêu vượt biên bị chết đuối theo tàu chìm , bị cướp biển giết , hoặc bị bệnh chết chôn trên đảo hoang , người ta đôi mắt mờ lệ , toàn thân rung lên và lúc đó dưới ánh sao ,
Sài Gòn đau thương rung ánh sao mờ .