Nhớ Mẹ Hiền
Tết năm đó con về quê thăm Mẹ .
Mẹ nghẹn ngào ôm con mãi vào lòng .
Đón mừng con Mẹ mặc chiếc áo bông
Con biếu Mẹ từ khi chưa mất nước .
Mẹ dẫn con thăm quanh nhà sau trước .
Này bụi tre , kia gốc chuối sau vườn .
Mẹ gầy gò chân run rẩy thật thương .
Con quay mặt che nhanh đôi dòng lệ .
Đêm hôm ấy con ngủ chung giường Mẹ
Như ngày xưa lúc con chửa lấy chồng
Mẹ ầu ơ tiếng hát chẳng còn trong
Ru con ngủ tay lần trong áo Mẹ .
Từ đến nay sáu năm hơn có lẻ ,
Con biết đâu là lần cuối trong đời .
Mẹ đi rồi con thương nhớ không nguôi .
Xin lạy Mẹ , Mẹ ngủ yên , Mẹ nhé !
Phạm Phan Lang