Khai Phi's Website

Vẫn Chờ

Khanh khách hồn tôi cất tiếng cười . (*)
Chao ôi ! Giọt lệ đẫm bờ môi .
Cười mà tim khóc , lòng héo úa .
Anh ở nơi nào , anh của tôi ?

Vẫn nhớ anh hoài trong giấc mộng ,
Mong anh tìm đến vỗ về tôi
Để cùng mơ ước con đò lỡ
Chuyển bến thuyền tình ta có đôi …

Vẫn chờ , vẫn đợi , vẫn bên song ,
Má thắm chờ ai thôi hết hồng .
Người đã đi rồi , tôi lệ đẫm .
Xuân đến rồi di , vẫn tưởng Đông …

Phạm Phan Lang

 

Chú thích của Khai Phi

(*) Khi đau khổ, người ta có thể cười khanh khách, nhưng đôi mắt đẫm lệ, để chối bỏ (deny) mình đang đau khổ và như vậy người ta bớt đau khổ.
Khi quá đau khổ, người ta muốn cười khanh khách nhưng cười không nổi mà mặt đầy nước mắt. Có lẽ khi đó người ta cười khanh khách trong hồn (soul):
Khanh khách hồn tôi cất tiếng cười .
Chao ôi ! Giọt lệ đẫm bờ môi .
Khi đau khổ đến tột cùng, người ta trở thành ngơ ngơ, không nhớ một chút gì về việc gây đau khổ vừa xảy ra. Đây là sự chối bỏ tuyệt đối (absolute denial) để chống lại đau khổ. Trong trường hợp này, người ta bệnh tâm thần rồi và phải đi bác sĩ tâm thần, không còn … làm gì (làm thơ chẳng hạn) được nữa.
Ôi cuộc đời đầy thương đau giữa lòng người !
Để biết thêm về bài thơ Vẫn Chờ, xin mời xem Phạm Phan Lang trong mục (category) Author Profile (Vài Nét Về Tác Giả) của Khai Phi’s Website.

%d bloggers like this: