Hương Thời Gian
Năm tháng qua chưa xóa hận tình ,
Chẳng làm tan biến thệ ba sinh ,
Chẳng quăng dĩ văng vào đâu được ,
Chẳng dứt đường tơ chuyện chúng mình .
Làm sao sống lại thuở trung trinh ,
Cái thuở đôi ta mộng viễn trình ,
Đã trói tình nhau trong sóng mắt ,
Đã từng thề thốt nợ ba sinh ?
Rồi lá thu rơi , nước biệt nguồn .
Nghìn trùng xa cách , mạch sầu tuôn .
Biển sâu , đất rộng , người đôi ngả .
Đêm viết thư tình gởi nhớ thương .
Chẳng biết vì sao lại lỡ làng
Khi đò không một kẻ sang ngang .
Sóng xô , bão giật , tình ly biệt
Để mộng đời đau xót , vỡ tan?
Sáu mươi năm lẻ đã qua nhanh .
Em viết cho anh chúc vạn lành
Và xin anh biết là em vẫn
Một đời hoài vọng tháng ngày xanh .
Cao Minh Nguyệt
Thân tặng NMH mà dòng thơ anh viết khi xưa “Đời cách xa nhau rét vạn miền” vẫn còn làm tim em loạn nhịp