Vu Lan Nhớ Mẹ
Mùa báo hiếu con không về thăm Mẹ ,
Thắp nén hương ngôi mộ nhỏ lưng đồi .
Quê nghèo ấy nay đã quá xa xôi .
Nhớ thương Mẹ tim quặn đau nhỏ lệ .
Mẹ đã mất mười năm hơn có lẻ .
Sao dường như Mẹ vẫn mãi bên đời ,
Vẫn vẳng nghe tiếng Mẹ hát ầu ơi
Ru con ngủ những ngày còn thơ dại .
Đêm hôm ấy con vẫn còn nhớ mãi
Phút lâm chung Mẹ nắm chặt tay con ,
Môi thì thào những lời cuối không tròn ,
“Đừng khóc nữa , con ơi đừng khóc nữa” .
Mẹ đi rồi con mất nơi nương tựa .
Nơi xứ người thân lạc lõng bơ vơ .
Thèm làm sao những đêm tối trăng mờ ,
Gặp lại Mẹ trong giấc mơ êm ái…
Phạm Phan Lang