Khi Làm Thơ
Khi làm thơ ,
1. Người ta quên mình đi để khỏi mắc phải cái tật
Xưa nay thế thái nhân tình
Vợ người thì đẹp , văn mình thì hay .
2. Người ta trở lại lúc mình còn là đứa học trò viết tiếng Việt như vậy sẽ tránh được chữ dùng không đúng , văn phạm sai , ý không thật , ý khách sáo , ý lạc lõng chơ vơ chẳng ăn nhập vào đâu , hoặc ý chép của người khác .
3. Người ta đã thành thạo về luật thơ .
4. Người ta đã tự động thuộc những bài cổ thi hay trong văn học sử và những bài thơ mới hay .
5. Người ta lòng bình thản không ghét ai , không ghét một cái gì .
6. Người ta không nghĩ rằng thơ mình sẽ hay mà chỉ lo thơ mình có khuyết điểm .
7. Người ta không bao giờ lấy chữ hoặc ý của thi sĩ đã nổi tiếng (nổi tiếng chứ chưa chắc đã hay) .
Thơ gồm Chân (cái thật) và Mỹ (cái đẹp) .
Thơ gom những truyện ở ngoài đời ,
Tình người và cả chút tình tôi
Để thơ lên tiếng lòng nhân thể
Chẳng nói được ra nét tuyệt vời .
Nét tuyệt với là nét thật (Chân) và nét đẹp (Mỹ) .
Khai Phi