Tướng Vượng Phu Ích Tử
Nhà tôi tướng Vượng Phu Ích Tử ,
Cha con tôi gặp dữ hóa lành .
Nàng tên là Nguyễn Thị Khanh ,
Giống Thanh Nga tựa bức tranh truyền thần .
Dù mẹ nàng đôi lần mắng mỏ :
Trai Bắc Kỳ chờ nó làm chi ?
Nó đâu có hứa hẹn gì ?
Nhỡ con quá lứa lỡ thì thì sao ?…
Đừng tưởng đẹp làm cao con nhé !
Con ngoan nghe lời mẹ mới nên .
Thời gian bay lẹ như tên .
Ngựa câu qua cửa Thiên Tiên cũng già !
Duyên chẳng may làm cha vắn số ,
Tên ”Vẹm” nô bắn bố chết rồi !
Bây giờ mẹ góa con côi
Chỉ mong con gặp được người hiền lương .
Hai chị đã vướng phường nghiện ngập .
Mẹ sợ con hấp tấp tính liều ,
Uổng công trang điểm mỹ miều ,
Chắc gì gặp được phượng , diều cao bay .
Một bốn sáu chục ngày trông ngóng (*)
Mẹ chi e giấc mộng khó thành .
Còn thêm “Trẻ Tạo “ đành hanh
Bắt con mắc bệnh (**) khổ anh chồng hoài … (***)
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái
Chú thích :
(*) 1460 = 365X4 = 4 năm .
(**) Nàng bị bệnh Parkinson đã hơn chục năm rồi .
(***) Hai câu chót này là lời tác giả .