Gửi Người Ra Khơi
Em ơi , chớp bể mưa nguồn ,
Gió to sóng lớn , làm buồn tim ta …
Khi ánh rạng đông mọc cuối trời ,
Người em hồ hải lại ra khơi ,
Tóc bay theo gió trùng dương sóng ,
Đem sức ngày xanh đọ với đời .
Ai biết đời người trước được đâu ,
Tại sao gặp khó phải lo âu ?
Hoa tươi kém sắc trời u ám
Nắng ấm ngày mai lại thắm màu .
Hãy để cho hồn với nét thơ ,
Nhân tình thế thái biết làm ngơ
Thì bao cay đắng đời ô trọc
Lui trước đời mơ mộng đón chờ !
Hãy để cho lòng tựa biển xanh ,
Như làn sóng bạc nắng lung linh .
Ở đây mây nước mờ nhân thế .
Ru tiếng trùng khơi giấc mộng lành . (1)
Hãy ngắm đêm về trong ánh sao
Hải hành những chuyến phải đi lâu .
Trăng rơi ánh ngọc trên làn tóc ,
Nghe tấm lòng son bỗng rạt rào …
Ngày vui chắc sẽ chẳng bao xa ,
Cô gái nhân công trước trở về
Thuyền với hoàng hôn trong mắt biếc
Nay thành nữ chủ hết làm thuê .
Khai Phi Hạnh Nguyên
(1) Hãy để tiếng trùng khơi ru êm ước mộng tốt hiền , đừng ghét lại thế nhân ghét mình , đừng để tâm đến họ .